Trên lưng ngựa, Hàn Tuyết nằm bất động. Khói độc khiến nàng hôn mê, nhưng trái tim nàng vẫn đập mạnh, như muốn bứt khỏi lồng ngực để quay lại nơi ấy.
Phương Tĩnh cúi xuống, vuốt nhẹ vết máu nơi má nàng vết rạch dài mà Đường Như để lại, đỏ tươi trên nền da trắng như tuyết.










