Chương 53 : Mưu sâu kế hiểm 2 

Hàn Tuyết ra ngoài thành gặp Hàn Vân. Cùng ở Đường Kinh nhưng thời gian hai tỷ muội gặp nhau vô cùng ít.

Hàn Vân nhìn thấy sư muội đến thăm. Mặt nàng cười tươi như hoa đào. Hàn Tuyết dù lạnh nhạt thế nào cũng không cưỡng lại được nụ cười ấm áp này. Nụ cười cho cô cảm giác được sự yêu thương vô điều kiện.

Hàn Dương luôn bên cạnh Hàn Vân cũng vô cùng vui vẻ . Hai người sống ở một căn nhà không quá to, phía trước có mảnh đất trồng nhiều loại thảo dược. Phía sau có một con suối nhỏ tạo cảm giác mát mẻ, nhẹ nhàng … 

Hàn Tuyết cảm giác được nơi này đúng là nơi mà cô muốn đến. Hoàng cung xa hoa tráng lệ, khuôn phép tương đối phiền phức.

Nhìn ra mỗi người trong hoàng cung đều mang một nỗi niềm sâu kín, quá nhiều điều tính toán. Nét mặt vui cười nhưng lại có khoảng cách rất xa.

Vẫn là nhìn Hàn Dương sư huynh bắt cá nướng cho hai người ăn.Sư tỷ hái rau để chuẩn bị bữa cơm .Phong cảnh này là khoảnh khắc yên bình nhất trong lòng cô. 

Cô đột nhiên hỏi : “ Tỷ có nghe về Địa Lan Chi ?” Hàn Vân vẫn không dừng tay hái miệng cười nói : “ Tỷ có nghe, nhưng phàm là vật gì có quá nhiều người muốn , tỷ đều không có hứng thú. 

Ta học y nhiều năm , tất nhiên sẽ tò mò về thứ được gọi là thần dược này . Nhưng ta lại mong có một cuộc sống chỉ thế này thôi. Nếu quá để ý đến thảo dược đó. Ta sợ lòng mình..sẽ khác “

Hàn Tuyết cảm thấy từ lúc nàng hiểu chuyện đến giờ, gặp bao nhiêu người. Người đáng để người khác ngưỡng mộ , là ánh sáng thực sự chỉ có Hàn Vân.

Nàng đã hoàn toàn hiểu rõ tại sao sư phụ lại có phần thiên vị Hàn Vân đến thế. Nếu là nàng, chắc chắn nàng cũng sẽ làm mọi việc để có thể bảo vệ người con gái này.

Nàng dùng bữa cơm cùng Hàn Dương, Hàn Vân. Hàn Tuyết nghe lời sư phụ muốn chọn một ít thảo dược tốt điều chế thuốc . Sư phụ muốn xem có cách nào giải được độc tố trong người của Hoắc Yến.

 Dù không quá thể hiện sự quan tâm với bằng hữu. Nhưng mỗi ngày sư phụ đều ngồi trong phòng ghi chép lại những loại thảo dược đã sử dụng qua. Tấm lòng của người dành cho vị bằng hữu này hoàn toàn có thể nhìn ra.

Hàn Tuyết vừa rời khỏi . Hàn Vân bên cứ nhìn mãi theo bóng lưng nàng.

Sư huynh Hàn Dương mỉm cười gõ đầu sư muội một cái : “ Người đã đi rồi, có phải là sinh ly tử biệt gì đâu? Sao ta cứ thấy nét mặt muội không được tốt?…” 

Hàn Tuyết nhìn sư huynh cười nhẹ : “ Muội cũng đâu muốn có gương mặt như vậy, nhưng Hàn Tuyết cứ ở trong cung muội cảm thấy cứ bất an.

Dù có sư phụ, như người trong cung ai nấy đều..muội sợ Hàn Tuyết ngày càng lạnh lùng hơn. Vì muội ấy chỉ tiếp xúc được những người như thế. Tâm không thể an làm sao có thể vui vẻ được?”

Hàn Dương thở dài : “ Từ lúc mang muội ấy về , muội chẳng lúc nào không suy nghĩ yêu thương muội ấy. Có những lúc muội có cảm thấy nên để Hàn Tuyết trưởng thành. Và hãy để muội ấy sống cuộc sống của mình. Quá lo lắng ,tâm phiền ý loạn. Người muội nên lo lắng chính là bản thân. 

Muội muốn sống bên cạnh ta và sư phụ cả đời. Hay muốn tìm một ý trung nhân cùng đồng hành già đi. Muội cũng đâu còn nhỏ nữa..Ta..”

Chưa nói xong Hàn Vân đã nhíu mày tỏ vui không ưng: “ Huynh đang nói gì vậy ? Ta không có suy nghĩ gì hết . Hàn Tuyết vui ta sẽ vui. Còn ta sẽ sống bên cạnh sư phụ lo cho sư phụ.. và …” Hàn Vân mỉm cười nhìn Hàn Dương . Ánh mặt trời sắp lặn của buổi chiều tà sau lưng Hàn Dương. 

Nàng lại chẳng thấy đẹp bằng “ mặt trời “ trước mặt của mình. Nàng nhìn thẳng và sâu vào đôi mắt Hàn Dương : “ Và đồng hành với huynh tới cuối đời..” Rồi nàng lại chạy đi mất hút …

Hàn Vân bỏ lại Hàn Dương với phản ứng đông cứng nhưng nhanh chóng chuyển sang nụ cười sáng đẹp. Trái tim Hàn Dương cũng sắp nở hoa luôn rồi. Quay lưng nhìn mặt trời đỏ chói, Hàn Dương thấy hôm nay mặt trời tự dưng đẹp đến lạ thường..

Hàn Tuyết vừa về cung đã nghe tỳ nữ Xuân Thanh bên cạnh công chúa đến nói : “ Ngày mai công chúa muốn gặp nàng để hỏi về vài phương thuốc. “

Lòng nàng hiểu rõ nhiều thần y đến thế, còn có cả sư phụ. Không có khả năng công chúa yêu mến tài y thuật của nàng.. Không biết vị công chúa Đường Kinh này lại muốn đì gì từ mình…Những ngày yên phận trong cung của nàng có thể sẽ sắp kết thúc .

Hannablog- Truyện cổ đại ngược- Phù Tuyết Mây Tan chương 53- chương 54 _ Tà Tưa Audio

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *