Chương 43: Hoắc Yến trở về

Sau khi chữa trị , Hoắc Yến được bí mật  đưa về phủ đại hoàng tử . Nàng chưa từng ra khỏi căn phòng , nàng chỉ uống thuốc soi gương mỗi ngày. Nàng muốn xem vết thương trên mặt khi nào lành hẵn? Nhưng ngày qua ngày nàng lại càng thất vọng.

 Đêm khuya sương lạnh nàng mới khoác áo ra ngoài đình lặng lẽ suy nghĩ . Nhị ca đã đi tìm Bạch Hàn để tìm cách giúp nàng loại bỏ độc tố . Mà tên Phưỡng Tĩnh đã cho nàng uống. Nàng chỉ là một công chúa không quyền thế ở Tây Kinh, được mang đến kết hôn với một người tàn phế. 

Nhưng sao ai cũng muốn nhắm vào nàng, nàng đã làm gì sai?Liệu đại hoàng tử có buông tha cho nàng? Nhan sắc của nàng bị huỷ hoại giờ đã hoàn toàn sắp phát điên .

Nhưng nàng không thể làm loạn không thể báo thù ai. Nếu nàng gây nguy hoại cho đại hoàng tử thì có lẽ mối quan hệ giữa Đường Kinh và Tây Kinh sẽ rạn nứt. 

Tâm phiền ý loạn, tiếng bước chân phía sau truyền đến. Hàn Tuyết nhìn nàng rồi hành lễ. Hàn Tuyết liền cất giọng hỏi thẳng : “ Công chúa người đã bắt công chúa đi, tướng mạo thế nào? Người biết gì về hắn không? “

 Hoắc Yến nhìn nàng trả lời: “ Hàn Tuyết cô nương cùng sư phụ Bạch Hàn là ân nhân của ta, ta không muốn giấu điều gì. Hắn có một gương mặt đẹp không thể tả, có lẽ hắn rất thích đàn. Hắn tự xưng tên là Phương Tĩnh.”

Hàn Tuyết dù trong lòng đã chắc tám phần là Phương Tĩnh, nhưng khi công chúa nói cái tên đó. Nàng lại mong muốn không phải là hắn. Nàng chưa bao giờ hiểu hắn. Nhưng hại công chúa thế này, nàng lại càng cảm thấy hắn rất nguy hiểm khó lường. 

“ Người vừa mới hồi phục, công chúa nên nghỉ ngơi sớm, Hàn Tuyết còn có việc xin cáo lui.” Nàng trực tiếp đến gặp đại hoàng tử , người đang ngồi trong khu vườn tĩnh lặng thưởng trà. Nghe tiếng bước chân cũng không xoay người đã biết là Hàn Tuyết. 

“Hàn cô nương đêm khuya không ngủ, chắc có tâm sự hay điều gì chưa rõ muốn nói với ta. “ Nàng không hành lễ trực tiếp ngồi xuống : “ Đám người muốn đưa công chúa vào chỗ chết có phải là người của  đại hoàng tử” 

Đường Vận nhìn nàng mỉm cười nhẹ nhàng: “ Ta có lý do gì để làm điều đó sao? Một người tàn phế như ta, được cưới một vị công chúa đã là diễm phúc. Ta không biết tại sao Hàn cô nương lại nghĩ xấu cho ta như vậy?”

“ Người suy nghĩ nhiều, biết nhiều chưa chắc đã là phúc. Người lo chuyện bao đồng lại càng nhiều tai hoạ bất ngờ. Ta hy vọng Hàn cô nương hiểu rõ.Đường Chân ta muốn về phòng nghỉ ngơi rồi. Hàn cô nương nghỉ ngơi sớm..”

Giữa cơn gió lạnh đêm khuya bất chợt , Hàn Tuyết vẫn chưa thể nào biết cách tìm ra được thân thế của mình.

Nàng hiểu rõ Phương Tĩnh có thể biết điều nàng muốn biết. Nhưng nàng lại bất lực có được thông tin từ hắn. Mọi thứ cứ như một màn sương phủ lấy nàng. Hàn Tuyết chầm chậm bước đi vô định, chẳng lẽ nào nàng lại phải nhờ đến Lý Nhạt sao?

Hannablog- Truyện cổ đại ngược- Phù Tuyết Mây Tan chương 43- chương 44 _ Tà Tưa Audio

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *