Chương 33: Công chúa bị bắt

Trong căn phòng được bày trí đơn giản nhưng vô cùng thanh tao. Hoắc Yến mở đôi mắt rồi bật dậy. Nàng không hiểu tự mất ý thức khi nào, lòng rối như tơ. Giờ này có lẽ hôn lễ đã được tiến hành, nếu không có nàng thì họ Hoắc phải làm sao?

Vừa chạy thật nhanh ra ngoài cửa phòng, nàng đã nhìn thấy một người ngồi phía trước bóng cây to. Dáng người nho nhã , gương mặt ẩn hiện khiến người khác không cầm lòng tò mò muốn đến gần.

Giật mình nàng vội vàng tiến đến : “ Ngươi rốt cuộc là ai, bắt ta đến đây có ý gì? Ngươi có biết mình đã phạm tội tày trời gì không?”

Bàn tay trắng tựa bạch ngọc, tự rót 2 tách trà . Môi chàng nở nụ cười nhẹ, chỉ ra hiệu muốn nàng ngồi xuống.

Nàng bất giác ngồi nhưng lòng lại nóng như lưa đốt. Hắn nhìn nàng cười dịu dàng : “ Ta vừa mới xây một tiểu viện nhỏ .Nó phù hợp với một mỹ nữ.

Lại chưa gặp được người nào có nhan sắc như ta muốn. Bỗng nhìn thấy công chúa trong bộ lễ phục xinh đẹp. Lòng ta liền nghĩ mời nàng đến để tăng hương sắc cho tiểu viện này.”

Hoắc Yến tựa hồ nhìn Phương Tĩnh vô cùng kì quái. Lòng nàng thầm nghĩ lời người này khiến người khác kinh hãi. Hắn thật sự có biết bản thân đang làm gì không?

“ Ngươi mau chóng mang ta đưa trở lại hoàng cung. Ta có thể cầu xin bệ hạ tha mạng cho ngươi. Lời ngươi nói ta không hiểu được.

Ngươi chỉ vì tiểu viện của mình ngươi có thể bắt lấy một vị công chúa trong ngày đại hôn. Ngươi không sợ đắc tội cả Đường Kinh lẫn Tây Kinh sao?”

“ Công chúa thật sư muốn gả cho một vị hoàng tử tật nguyền? Nếu may mắn có thể sống an nhàn. Nhưng ta không nghĩ công chúa lại thích một cuộc sống vô vị như vậy.”

“ An nhàn xưa nay là hạnh phúc mong ước của rất nhiều người. Người nói vậy thật không thoả đáng. Ta và công tử chưa từng gặp mặt, người hiểu ta được bao nhiêu?”

 Người đưa tách trà cho Hoắc Yến. Phương Tĩnh nhìn thật sâu vào mắt nàng: “ Ta muốn cùng công chúa làm một cuộc giao dịch. Xong việc người có thế trở về Tây Kinh làm bất cứ điều gì mình muốn. Còn việc muốn thành thân với ai ta có thể sẽ trợ giúp công chúa.”

Hoăc Yến giật mình sau đó lại cười: “ Ngươi là ai? Sao ta lại có thể tin người. Dù có dáng vẻ đẹp đẽ phi phàm tới mức nào. Ta cũng không thể tin người là thần tiên thực hiện mọi nguyện vọng của ta được”.

” Ta tên Phương Tĩnh, công chúa không có sự lựa chọn nào khác. Một là sống ở nơi này đến cuối đời, hai là làm theo lời ta.

Công chúa được thoát ra khỏi cuộc hôn nhân chính trị . Nàng không hề có chuyện chịu thiệt thòi.Ta cho một đêm để công chúa suy nghĩ. Ngày mai ta sẽ đến”.

“ Làm sao ta đang thành hôn cùng đại hoàng tử. Nếu không có ta sẽ đại loạn mất, ngươi giải quyết thế nào?”

Phương Tĩnh xoay người rời đi . Hắn không quên để lại câu nói khiến nàng hốt hoảng: “ Trời sập nhị ca của công chúa sẽ chống đỡ. Người hãy ngủ giấc yên lành. Ngày mai Phương Tĩnh sẽ lại ghé thăm.”

Bóng lưng dần xa ,Hoắc Yến ngổn ngang. Nàng vẫn không hiểu tại sao người này lại có thể ngang nhiên vào hoàng cung ? Sau đó bắt cóc vị công chúa trong ngày đại hôn được?

Thủ vệ trong Đường Kinh lại thấp kém thế sao? Nghĩ đến nhị ca Hoắc Tư lòng nàng lại càng thêm nặng trĩu.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *