Chương 20 : Hàn Tuyết đến Đường Kinh
Trên con đường lớn phồn hoa, một tiểu cô nương xinh đẹp đi một cách nhanh chóng dứt khoát.
Nàng không có sự tò mò, háo hức của những tiểu cô nương mới lớn. Chỉ có ánh mắt trong trẻo như sương, gương mặt không có bất kì cảm xúc nào.
Hàn Tuyết quay đầu lại vì cảm nhận được có người cứ luôn đi theo mình. Nàng nhìn thấy một nam tử thân hình khá béo .
Hắn cười tươi nhìn nàng, Hàn Tuyết lại cảm thấy đây là nụ cười xấu nhất nàng từng nhìn được.
Nàng chưa kịp lên tiếng, hắn đã bước lại gần : “ Tại hạ tên Mã Đào, trên đường nhìn thấy tiểu cô nương xnh đẹp hình như không phải người quen thuộc Đường Kinh. Không biết cô nương từ đâu đến? Có cần ta giúp đỡ điều gì không?”
Hàn Tuyết nhìn người trước mặt , ánh mắt không chút thay đổi: “ Ta không cần công tử giúp đỡ, đừng đi theo ta. Nếu không, ta không biết mình sẽ làm chuyện gì đâu?”
Mã Đào cười ha hả: “ Cô nương ở đâu mà phách lối thế kia? Mã Gia giàu bậc nhất Đường Kinh này, quen biết bao nhiêu người có địa vị. Mà cô nương doạ sẽ làm gì ta sao?”
Hàn Tuyết trong mắt chứa sự chán ghét: “ Vậy rốt cuộc Mã công tử muốn điều gì? Ta có việc cần đi ngay, cảm ơn thịnh tình muốn giúp đỡ của công tử. Ta không cần, xin phép đi trước.”
Mã Đào đột nhiên tức giận: “ Nha đầu từ đâu đến không hiểu phép tắc chút nào? Được ta chú ý đến là phước lớn của người, về làm nha hoàn cho ta. Mã gia sẽ cho người đủ ăn, đủ ấm . Nếu vui vẻ, ta sẽ cho người có thể làm vợ thứ 12 của ta .”
Hàn Tuyết không nói lời nào quay người lại tiếp tục đi. Mã Đào liền chạy tới chặn hướng đi phía trước. Hàn Tuyết nhìn người trước mặt không có vẻ nhún nhường với nàng.
Lập tức nàng dùng chân giẫm mạnh lên bàn chân của hắn. Mã Đào đau thấu trời xanh. Hắn vừa nhìn xuống chân kêu la, ngẩng mặt lên người đã hoà vào dòng người đông đúc mà đi mất.
Mã Đào lòng đầy căm phẫn: “ Đợi đó, cô chưa xong với Mã Đào này đâu. Ta thách cô sống được chốn Đường Kinh này.”