Chương 21 : Đón tiếp tiểu thư

Đi không biết hết bao nhiêu thời gian, chân ta đi lại khắp nơi cũng sắp rụng rời. Thì giờ này mới có người thèm để ý đến ta.

Hai người một nam một nữ tiến đến . Người đàn ông cao gầy, tuổi chắc đã ngoài sáu mươi và một người phụ nữ tương đối ” tròn người”.

Trong phim thường có một mama , ở đây lại có một cặp. Không biết có phải diễn trò cũ hành hạ nữ chính như ta không?

Cả hai chỉ nhún người cho có , đúng là kiểu ta đây chính là chủ nhà. Đã vào địa bàn của ông bà rồi thì ai cũng phải nghe theo ta.

Người phụ nữ lên tiếng : “ Chào nhị tiểu thư, công việc ở điền trang nhiều. Mà người lại quá ít. Nên tiểu thư đến cũng không có người ra đón tiếp. Thực vô cùng ái ngại.

Ta họ Lý , còn đây là chồng ta. Hai người bọn ta phụ trách quản lý mọi việc ở đây. Phòng đã chuẩn bị sẵn. Nơi này hẻo lành , mọi thứ đều không được như trong phủ. Mong tiểu thư đừng trách.”

Lời nói có vẻ khiêm nhường. Nhưng nghe ra cùng nét mặt thì rõ như ban ngày là cũng chẳng xem trọng ta cho lắm.

Ta mỉm cười đáp lễ. Cùng Hạ Nhi đến xem phòng mà họ đã chuẩn bị cho mình. Tuy lòng đã hiểu rõ được chắc chắn sẽ không tốt đẹp gì cho lắm. Nhưng quả là vượt xa trí tưởng tượng của ta. 

Một căn phòng không quá rộng , một chiếc giường và một bàn trang điểm nhỏ. Bàn tiếp khách cũng không có.

Không khí lạnh lẽo mang lại cảm giác lâu ngày không có người đến. Mùi ẩm mốc, mạng nhện vây quanh , bụi phủ trên chiếc bàn cũng kha khá.

Lý mama nhìn ta cười cười : “ Tiểu thư phòng này đã là tốt nhất ở điền trang này. Căn phòng dành riêng cho các vị chủ nhân khi đến thăm điền trang.

Nhưng vì lâu không có ai đến. Người ở điền đây thì quá ít nên chưa thể dọn dẹp . Không biết căn phòng này ….”

Ta ngăn lời mama: “ Ta rất hài lòng, đi đường xa ta có phần hơi đói bụng một chút. Không biết mama có thể nhờ người chuẩn bị giúp ta ít thức ăn không?”

Hai vợ chồng một cao một thấp ,một gầy một đậm người nhìn nhau rồi lại cười khiến ta có dự cảm chẳng tốt lành gì.

Giác quan ” chủ nhât ” của ta hiểu rằng ở đây không những nơi ngủ khó khăn mà muốn có cái ăn e rằng cũng khó không kém.

” Xin tiểu thư thứ lỗi, đang chuẩn bị đến mùa đông nên mọi người đều tập trung may quần áo thêm cho các vị chủ nhân trong phủ.

Rồi mùa đông các loại bệnh cũng nhiều phải chuẩn bị thảo dược. Nhân lực vô cùng có hạn, mọi thứ chỉ đành …”

Ta cảm thấy đầu có phần choáng váng vì trời sắp tối, lại ngồi trên xe ngựa cả ngày. Bây giờ cộng thêm với căn phòng nghỉ ngơi tối nay thế này..Ta đành phải ngắt lời vị Lý mama một lần nữa. 

“ Ta hiểu rồi, nhờ Lý mama chỉ dẫn hướng đến phòng bếp. Thị nữ của ta tự chuẩn bị. “ Hạ Nhi lòng vô cùng bất mãn liền nói : “ Phòng chưa dọn dẹp tối này tiểu thư ngủ thế nào? Người đi đường mệt mỏi ngay cả một ít thức ăn cũng không chuẩn bị được. Các người rõ ràng là xem thường người quá đáng. “

Một cú tát bất ngờ như trời giáng vào mặt Hạ Nhi. Cô ấy không phản ứng kịp, ta cũng quá bất ngờ cho sự việc này. 

“ Cô chỉ là một thị nữ cho tiểu thư mà dám lên mặt với vị mama tổng quản ở đây sao? Ta thay tiểu thư dạy dỗ cô một chút. “

Não ta đã bắt đầu hoạt động xem ra nhún nhường chưa hẳn là kế sách hay để sống ở đây. Một cú tát ta dùng khoảng tám mươi phần trăm công lực vì nể tình tuổi bà ta đã cao. Bà ta vừa sững sờ vừa mang ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống ta.

“ Sao đây hay là bà muốn đánh luôn cả ta? Bà là mama tổng quản ở đây. Cùng là người hầu được sống nhờ Hạ gia. Nếu Hạ Nhi của ta chưa biết nhiều phép tắc ở đây. 

Mama là người lớn tuổi có thể dạy dỗ bằng lời nói sao lại tuỳ tiện đánh người như thế. Ta tuy bị cấm túc đến đây. Nhưng cũng là tiểu thư mang dòng máu của Hạ Gia.

Đến phòng ngủ và thức ăn cũng đều không được chuẩn bị thế này. Vậy bà nghĩ là bà không có lý lẽ hay Hạ Nhi của ta không hiểu lý lẽ. “

“ Nếu căn phòng này chưa được dọn dẹp tốt, chi bằng ta đến phòng của Lý mama ở vậy. Đến khi nào dọn dẹp xong ta sẽ chuyển đến chỗ này.

Đường xa đến đây người ta cũng mệt rồi, phiền mama cho người chuẩn bị ít cháo cùng vài món ăn thanh đạm. Còn Hạ Nhi phải hầu hạ ta tắm rửa, nghỉ ngơi.”

 Cái miệng bà ta vừa định mở nói gì đó. Thì người chồng liền chặn lại phía trước. ” Tiểu thư xin nghỉ ngơi một lát. Ta sẽ phân phó người đến dọn dẹp phòng một chút.”

 Ta cũng sẽ nhờ ngừơi nấu và mang thức ăn lên cho tiểu thư. Là hai chúng tôi đã sơ xuất rồi, mong tiểu thư thứ lỗi. “ Vậy ta đành làm phiền mọi người rồi.”

Ông ta lôi kéo Lý mama đi một cách cực nhọc. Ta tưởng rằng hôm nay phải solo một trận với vị mama này .

Thôi đành tới đâu tính tới đó vậy. Dù sao cũng đã mệt mỏi, đêm nay hy vọng là một đêm ngủ ngon giấc.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *