Chương 37 Hoắc Yến , Phương Tĩnh
Hoắc Yến ngồi trong phòng bỗng nghe được tiếng bước chân có phần quen thuộc. Nàng biết hắn đã đến.
Vẫn dáng vẻ ung dung tao nhã, Phương Tĩnh ngồi xuống nhìn nàng rồi lại mỉm cười. Hoắc Yến nhìn nụ cười của hắn có phần quỷ dị.
“ Công chúa đã nghỉ ngơi thoái mái, chắc hắn có đáp án cho ta.”
“ Ta cũng phải biết đó là giao dịch gì, người muốn ta làm gì. Nếu tuỳ tiện đồng ý . Nếu viêc làm hại cho Tây Kinh, vua cha ,hay các vị đại huynh ta đều phải đồng ý sao? Công tử có thể nói rõ muốn Hoắc Yến làm gì? Giao dịch thế nào?”
“ Trước khi ta nói ra , ta chỉ muốn nói hiện tại công chúa có phần nguy hiểm. Đại hoàng tử đang tìm kiếm người. Mà người muốn công chúa sống chỉ có vị nhị hoàng tử Hoắc Tư của Tây Kinh. “
Nàng chau mày liễu : “ Công tử nói vậy là sao? Sao lại chỉ có nhị ca muốn ta sống, còn đại hoàng tử người muốn ta…”
“ Khi trở về người có thể tự điều tra, tốt nhất khi biết được sự thật nên nói cùng nhị hoàng tử một lời. Ở trong phủ đại hoàng tử, ta không thể chắc chắn giữ mạng được cho công chúa.”
“ Ta sẽ tự mình làm rõ, còn việc công tử muốn ta phải làm gì? Xin người hãy nói rõ, ta nóng lòng muốn trở lại .Nếu thời gian lâu có thể nhị ca sẽ vô cùng lo lắng.”
“ Đúng là chỉ có huynh muội ruột thịt mới có thể tin tưởng. Nhưng trong hoàng tộc huynh đệ ruột thịt cũng không quá đáng tin. Ta không muốn phí thời gian của công chúa nữa.
Ta muốn người giám sát mọi hành động của vị đại hoàng tử báo cho ta biết. Đặc biệt sau này cần công chúa giúp ta tạo một chút sóng gió trong Đường Kinh. Khi công chúa trở về ta tự có cách liên lạc để nhờ người giúp đỡ.”
“ Ngươi là ai? Tại sao lại muốn gây sóng gió ? Ta..”
“ Công chúa không cần biết thân phận của ta. Chỉ cần biết đối với hoàng tộc Đường Kinh ta vô cùng chán ghét, nên muốn náo loạn một phen thôi.Người dùng viên thuốc này rồi có thể rời đi.
Vào đúng ngày rằm mỗi tháng, ta sẽ cho đến lấy thông tin. Và có người đem thuốc đến cho công chúa. Nếu công chúa không có thuốc ta đưa e rằng sẽ rất khổ sở.”
“ Ngươi là ý gì, ngươi cho ta uống thuốc độc sao? Làm sao ta có thể …”
“ Ánh mắt sắt bén thâm trầm như dao lướt trên gương mặt Hoắc Yến: “ Công chúa có quyền bàn điều kiện với ta sao? E rằng ta tiếp đãi người quá chu đáo, nên làm công chúa tưởng ta không dám ra tay với người rồi.”
Chỉ cần giữ đươc mạng quay về, có thể nhị ca sẽ giúp ta thoát khỏi uy hiếp của người này. Hoắc Yến cầm viên thuốc trong tay rồi uống một cách nhanh chóng.
Phương Tĩnh nhìn nàng cười tỏ vẻ tán thưởng. “ Ta sẽ nhanh chóng cho nhị ca của công chúa biết người đang ở đâu? Người nên nhớ chỉ có Hoắc Tư đến công chúa mới được ra ngoài. Nếu lỡ là người khác nên cân nhắc.
“ Ngươi không bảo vệ ta sao?” “ Ta chỉ muốn nhắc nhở công chúa thôi. Hy vọng người cẩn thận với vị đại hoàng tử Đường Kinh. Phương Tĩnh đi lo liệu việc, công chúa nghỉ ngơi tốt .”
Người vừa rời đi Hoắc Yến liền thở phào nhẹ nhõm, đối mặt với người này thật sự vô cùng áp lực. Gương mặt hắn đẹp tinh xảo như lại khiến người ta rét run vì sự lạnh giá. Nàng không muốn phải đối mặt với người này thêm một lần nào nữa.