Chương 63 : Đối mặt sinh tử 

Trong căn phòng chỉ rất nhiều danh y được Lý Nhạt mời tới chữa trị . Hắn chỉ có thể cố gắng hết sức để giúp Hoắc Tư.

Người nằm trên giường môi tái nhợt, hơi thở đã khá yếu ớt. Đôi mắt hắn nhắm nghiền , thỉnh thoáng vẫn nhíu lại vì đau đớn khi các vị danh y dùng thảo dược chữa trị lên vết thương của hắn.

Đột nhiên Hoắc Tư lên tiếng : “ Lý Nhạt đời này của ta đã du ngoạn khắp nơi. Sống thoải mái tự do dù sinh ra nơi phú quý. Nhưng chỉ có một người ta mãi không yên lòng, ta nợ muội ấy. Ngươi…”

“ Ngươi để dành hơi sức tự lo người mà mình không yên lòng đi, gia sản quyền thế ta rộng khắp thiên hạ. Hơi sức đâu mà ta lo nổi thêm cái người mà ngươi nói. Giữ lại hơi tàn chờ Bạch Hàn đến đi.”

Cánh cửa bất ngờ mở ra vô cùng dứt khoát. Chỉ nghe tiếng bước chân cả hai người đều biết đó là ai. “Lão Bạch nhà ngươi thật chậm chạp, mời các vị danh y tránh ra một chút. Vị bằng hữu của ta sẽ xem bệnh người này.”

Bạch Hàn không do dự đến bên giường nhìn khuôn mặt cùng những vết thương trên người Hoắc Tư. Lấy tay bắt mạch quả nhiên trúng khá nhiều loại độc vô cùng hỗn loạn. Nếu một loại có thể tìm cách giải trừ, nhưng nhiều thế này hắn có phần do dự. 

“ Người có thể nói một lời gì để Lý Nhạt ta có thể yên tâm không?Chỉ yên lặng như vậy ta không chịu được.” Hoắc Tư trên giường môi cũng nhếch lên nhẹ nhàng: “ Lý Nhạt ngươi đừng sốt ruột, không biết tính của Lão Bạch nhà ta sao?”

Lý Nhạt định nói tiếp gì đó nhưng lại thôi. Hắ chỉ quay mặt nhìn ra hướng cửa sổ xa xa , lòng thập phần lo lắng . Nếu Hoắc Tư có chuyện gì. Hắn nhất định sẽ ..chưa nghĩ xong Bạch Hàn đã lên tiếng: “ Ngươi hãy cho người nhanh chóng mang các loại thảo dược này sắc thuốc giúp ta. Còn một vài lọ thuốc cầm máu, giúp vết thương tránh lở loét đã được các vị danh y làm rồi. 

Lý Nhạt người ra ngoài với ta một chút. Người trên giường nói khẽ : “ Phải tránh mặt ta nữa sao? Cứ nói thẳng .Ta cầm cự nhiều nhất được bao lâu nữa ? Bằng hữu bao nhiêu năm rồi, Bạch Hàn người không hiểu ta sao?”

“ Vết thương đâm rất sâu, đối phương cũng không hề có ý định cho huynh con đường sống. Chất độc cũng đã đến lục phủ ngũ tạng. Ta và Lý Nhạt sẽ tìm cách giải độc cho huynh trong hôm nay. Dù giải độc ta cũng không dám chắc huynh có thể sống sót được.”

Lý Nhạt nhìn Bạch Hàn với vẻ kỳ lạ cười còn khó xem hơn khóc, không đẹp được như thường ngày: “ Người là Bạch Hàn tiên sinh trong truyền thuyết, ẩn cư trên núi tuyết cao. Y thuật tuyệt đỉnh, mà nói thế sao? Ngươi cần gì ta cũng sẽ lấy hết nhân lực tiền tài họ Lý ra để cứu lão Hoắc.”

“ Huynh nghĩ ta không muốn cứu Hoắc Tư sao? Ta được người đời ca tụng danh xưng tiên tri, chứ nào phải thần tiên sống. Huynh ấy có hai vết thương. 

Vết thương do mũi kiếm đâm , cũng là người luyện võ làm sao người này không hiểu được cách giết người khác? Độc trong người huynh ấy đã phát tán khá lâu rồi. Ta không muốn ở đây phí thời gian với huynh. Ta lập tức vào cung một chuyến tìm một người cao thủ dùng độc.”

“ Lão Bạch người nhắc ta mới nhớ, Địa Lan Chi, ta sẽ cho người tìm nó ngay lập tức. Giết bao nhiêu người cũng được, dù là ai ta cũng không thể cản trở được ta.”

Hàn Tuyết vào cung nhưng được người trong cung báo tin Phương Tĩnh không có mặt. Nàng thăm dò khắp nơi rốt cuộc cũng biết được cổ xe ngựa của Phương Tĩnh đang trên đường đến phủ đệ của tam hoàng tử. Nàng cũng không hề suy nghĩ ngay lập tức muốn đến đó. 

“ Phương Tĩnh bước xuống xe. Bên ngoài đã có người chờ sẵn. Đường Ngọc nói : “ Ta đã thực hiện lời hứa, người này chắc chắn không sống nỗi. Ngươi đến đây đã mang theo vật đó phải không?”

Phương Tĩnh cười vỗ vai nhẹ Đường Ngọc cử chỉ vô cùng thân thiết nói: “ Ta đã hứa nhất định sẽ làm được, tam hoàng tử sẽ khoẻ lại. “

Đường Lân đã nghe nói Phương Tĩnh đến. Hắn ngồi để đợi người. Phương Tĩnh vừa vào đã nói: “ Ta sẽ đích thân sắc thuốc cho tam hoàng tử. Nhưng thuốc này phải sắc khá lâu trong vòng 5 canh giờ , trong thời gian điều chế ta hy vọng tam hoàng tử cho người canh giữ.

Tuyệt đối không ai được vào làm phiền. Nếu lỡ quá giờ , quá lửa hay không được điều chế phù hợp. Thuốc này sẽ không có tác dụng nữa.”

Đường Lân gật đầu: “ Đây là điều chế phương thuốc cứu mạng ta. Nhất định sẽ bảo vệ sự yên tĩnh cho Phương thần y chu toàn.”

“ Tam hoàng tử, ta e rằng hôm nay sẽ có rất nhiều nhân vật lớn nhỏ có vỡ công không phải tầm thường đến phủ của người. Ta …”

Lời chưa dứt đã có người chạy vào báo tin.. ” Chủ nhân bên ngoài có rất nhiều binh lính lẫn tiễn thủ . Có cả vị đại tướng Cao Đài đã đến trước phủ. Người này nói được nhận lệnh hoàng thường bảo vệ phủ đệ tam hoàng tử.”

Môi Phương Tĩnh nhếch lên vô cùng hoàn mỹ. Đúng là lão hồ ly  vô cùng yêu thương vị hoàng tử này. Nếu hôm nay hắn không thể cứu Đường Lân chắc chắn không có mạng trở ra ngoài.

Vạy tại hạ vô cùng yên tâm để điều chế thuốc.. Có điều ta cần một ít thuốc dẫn. Có lẽ Đường Ngọc đại nhân là người thích hợp nhất để cho vị thuốc dẫn này …

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *