Chương 36 Hoắc Tư tìm trợ giúp

Sáng sớm Hoắc Tư đã đến tìm Bạch Hàn. Bạch Hàn ngồi rót chén trà cho người bạn lâu năm . Nhìn nét mặt Hoắc Tư dù dáng vẻ vẫn không thay đổi. Nhưng ánh mắt hắn đã không còn giữ được quá nhiều sự trầm tĩnh thường ngày.

“ Bạch Hàn chúng ta đã làm bạn rất lâu rồi, tình cảm của ta và tiểu muội ngươi chắc cũng hiểu rõ. Ngươi có thể giúp ta tìm tiểu muội không?

Ta đã dùng nhiều mối quan hệ nhưng hiện tại vẫn chưa tìm thấy. Ta thật sự lo lắng, thời gian dài có thể sẽ ảnh hưởng đến tính mạng của muội ấy.”

Ánh mắt Bạch Hàn dừng ở tách trà : “Ta biết ngươi sẽ đến tìm.Ta không thể thay đổi mọi việc trên thế gian này. Hôm qua ta có bói một qủe cho Hoắc Yến công chúa. Quẻ này…“

Hoắc Tư đứng dậy : “ Vây ngươi có thể xem muội ấy đang ở đâu không? Ta biết tính cách của ngươi. Nhưng ta dường như không còn cách nào nữa.”

Bạch Hàn ánh mắt suy tư nhìn Hoắc Tư: ” Ta sẽ đi gặp một vài người. Hy vọng có thể giúp giữ lại tính mạng của Hoắc Yến công chúa. Ngươi có thể nhờ Lý Nhạt trợ giúp để tìm được người nhanh chóng.”

Hoắc Tư ánh mắt cảm kích rồi xoay người rời đi. Bạch Hàn cũng rời đi đến phủ đại hoàng tử.

Nhìn thấy sư phụ trực tiếp đến phủ đại hoàng tử găp mình. Hàn Tuyết kinh ngạc, lòng nàng  không hiểu sao mỗi lần nhìn thấy sư phụ liền cảm thấy điều gì đó kì lạ. Nàng cho rằng đó là cảm giác sợ hãi, né tránh,..

Bạch Hàn nhìn nàng : “ Con vẫn muốn làm người của núi Bạch Vân hay muốn đoạn tuyệt?”

Nàng ngạc nhiên nhìn Bạch Hàn, chẳng lẽ không phải người đã không chấp nhận nàng sao?

“ Con không hiểu, không phải sư phụ không chấp nhận con sao? “

Bạch Hàn nhìn nàng hơi kì lạ : “ Sư phụ sẽ tiếp tuc nhận con làm đệ tử và chỉ dẫn con nếu con nguyện ý.”

Hàn Tuyết vô cùng nghi hoặc. Sao người lại tự nhiên thay đổi suy nghĩ và có hành động kì lạ như vậy?

“ Con không cần phải suy nghĩ nhiều, Hàn Vân đến gặp ta cầu xin. Lòng ta cũng muốn tin tưởng con. Sư phụ có hai người bạn là Hoắc tư và Lý Nhạt. Họ đều là những vị bằng hữu tốt.

Ta tin con cũng cảm nhận được họ đều là người tốt và có hảo cảm với con. Nay Hoắc Yến công chúa bị mất tích, Hoắc Tư đến nhờ trợ giúp. Ta tin nếu giúp được con cũng sẽ không từ chối.”

Hàn Tuyết đột nhiên mỉm cười: “ Thì ra sự phu vì bằng hữu mà phải chấp nhận một đệ tử mà người không muốn nhận. Sư phụ là đang nhờ con giúp đỡ nên muốn đưa một điều kiện ân huệ cho con sao?”

Bạch Hàn vẫn nhìn nàng : “ Đúng là ta có ý nhờ con giúp, nhưng cũng có ý muốn chỉ dạy con trở thành người tốt . Sau này có ta chỉ dẫn, có sự yêu thương của Hàn Dương, Hàn Vân. Con có thể sẽ thay đổi được.”

Lòng nàng tuy ngổn ngang, nhưng nàng hiểu nếu được  Bạch Hàn chỉ dạy nàng chỉ có lợi chứ không hề có tổn thất gì. “ Nhưng con không hiểu công chúa bị bắt con giúp được gì?”

“ Có lẽ con có quen biết với người đã mang công chúa đi. Hắn có gương mặt đẹp tựa tranh, khí chất lạnh lùng.Sư phụ nói vậy ta biết con đã nghĩ đến ai chưa?.”

Hàn Tuyết không nói nên lời, chẳng lẽ quẻ bói của sư phụ có thể biết hết mọt thứ thật sao? Vậy có khác gì một thần tiên sống.

Nàng tin que bói sư phụ nhưng nếu biết được tường tận chi tiết thế này, làm nàng hoàn toàn không hiểu được.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *