Chương 30: Đại Hôn

Hoắc Yến ngồi bên trong căn phòng, thị nữ thân cận đội cài trâm , vấn tóc lộng lẫy. Hỷ phục đỏ thắm tôn lên làn da trắng như tuyết của nàng , trông xinh đẹp động lòng.

Nhưng ánh mắt nàng lại ngẩn ngơ nhìn cánh cửa bên ngoài. Nàng không biết lựa chọn ở lại này là đúng hay sai?

Chấp nhận số phận mình trong tay vị hoàng tử với đôi chân bị tật nguyền . Nàng nguyện ý sao? Nàng muốn đổi ý thì sao?  

Tựcười nghi hoặc bản thân , Sương Hoa bên cạnh nào không hiểu được lòng của chủ nhân.Sương Hoa không biết nói gì, chỉ lặng lẽ trang điểm cho chủ tử thật xinh đẹp.

“Sương Hoa ta muốn uống một tách trà, ngươi đi mang đến giúp ta. “ Sương Hoa ngập ngừng đôi chút ,rồi gật đầu xoay người rời đi.

Bên trong căn phòng của đại hoàng tử , người vẫn ngồi miệt mài xem sách, bộ hỷ phục trên bàn vẫn chưa được mặc lên. Người bên cạnh hối thúc :

 “ Đại hoàng tử hôn lễ sắp cử hành, người phải vào cung hành lễ với bệ hạ. Còn tiến hành đại lễ cùng với công chúa. Người không nên chậm trễ.”

Đường Vận bỏ quyển sách xuống, ngồi trầm ngâm một lúc. Sau đó, vào phòng nhờ người giúp mặc hỷ phục lên người.

Chén trà trên tay Sương Hoa rơi xuống, đảo mắt khắp căn phòng tìm kiếm bóng dáng công chúa. Nàng hoảng hốt không nói nên lời.

Chợt như tỉnh trong cơn mê, nàng nhanh chóng gọi người đến tìm chủ tử. Người duy nhất có thể tin tưởng và gửi gắm chỉ có thể là Hoắc Tư.

Hoắc Tư nghe trầm ngâm không nói lời nào. Người không tin Hoắc Yến có thể tự chạy trốn biến mất.

Với tính cách suy nghĩ thấu đáo nàng không thể làm hắn lo lắng.Nàng càng không muốn làm mối nghi kị giữa hai nước tăng thêm.

Lòng Hoắc Tư đầy nghi hoặc tiến đến phòng xem xét mọi thứ. Không có bất kì dấu hiệu chạy trốn, ẩu đả nào.

Nàng là tự nguyện đi theo, hay đã gặp một cao thủ nàng không thể có bất kì cách nào chống lại hay phản kháng.

Sắp đến giờ hôn lễ được cử hành, phải vào diện kiến hoàng đế nhà Đường. Làm sao có thể qua mặt được vua, văn võ bá quan còn cả vị đại hoàng tử Đường Vận nữa.

Việc tìm muội muội phải đành phải tính sau, Hoắc Tôn liền gọi Sương Hoa vào phòng. Một lúc sau, Sương Hoa nhìn vào gương ngạc nhiên không thôi. Sợ đến nỗi sắc mặc đã tái xanh.

Truyện cổ đại ngược- Phù Tuyết Mây Tan chương 28- chương 30 _ Tà Tưa Audio

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *