Showing: 1 - 4 of 4 Articles
Truyện cổ đại ngườ phù tuyết mây tan chương 65 hannablog.com

Phù Tuyết Mây Tan Chương 65 ( Truyện Cổ Đại Ngược)

“ Vậy ngươi làm sao cứu hắn?” Ta dùng tám phần công lực của mình cho hắn. “ Lý Nhạt hít một hơi thật sâu. 

“ Vậy từ giờ ta vẫn là người có võ công cao nhất có trách nhiệm bảo vệ các người đúng không?”

“ Ngươi ở đây dưỡng thương, ta vẫn còn việc quan trọng. Ta đi trước.” Lý Nhạt gật đầu nhưng vẫn nói  vang vọng xa cho người nghe thấy : “ Giữ lấy mạng mình, ta không chịu nổi nữa, mệt rồi.”

Truyện cổ đại ngươc phù tuyết mây tan chương 62

Phù Tuyết Mây Tan Chương 62 ( Truyện Cổ Đại Ngược)

Đường Như vô cùng thiếu kiên nhẫn nói : “ Nhưng lại làm sao?..”

” Bọn họ đã cướp người đi. Khi chúng ta tìm lại được Hàn Vân cô nương thì cô cô ấy..” “ Chỉ cần người tiếp tục nói chuyện lấp lửng như vậy ta sẽ chém đầu người..”

“ Thuộc hạ tìm được Hàn Vân cô nương nhưng đôi mắt cô ấy hình như không nhìn thấy và..mặt của cô ấy bị người ta cắt mất da..trông vô cùng đáng sợ. Thuộc hạ đang nhờ một vài y sư giúp đỡ. Hàn cô nương đang hôn mê.”

Truyện cổ đại ngược phù tuyết mây tan chương 43 hannablog

Phù Tuyết Mây Tan Chương 43 ( Truyện Cổ Đại Ngược)

Đường Vận nhìn nàng mỉm cười nhẹ nhàng: “ Ta có lý do gì để làm điều đó sao? Một người tàn phế như ta, được cưới một vị công chúa đã là diễm phúc. Ta không biết tại sao Hàn cô nương lại nghĩ xấu cho ta như vậy?”

“ Người suy nghĩ nhiều, biết nhiều chưa chắc đã là phúc. Người lo chuyện bao đồng lại càng nhiều tai hoạ bất ngờ. Ta hy vọng Hàn cô nương hiểu rõ.Đường Chân ta muốn về phòng nghỉ ngơi rồi. Hàn cô nương nghỉ ngơi sớm..”

Truyện cổ đại ngược phù tuyết mây tan chương 16 hannablog

Phù Tuyết Mây Tan Chương 16 ( Truyện Cổ Đại Ngược)

Lần đầu tiên Bạch Hàn Tuyết cảm thấy cái lạnh xuyên thấu của băng tuyết ngàn năm đánh úp ý chí.

 Trái tim có gì đó đau nhói, liền ngẩng đầu nhìn thẳng Bạch Hàn : “ Sư phụ con không hiểu, con lầm lỗi gì mà từ nhỏ đến lớn người đều dùng ánh mắt đó với con.

Người đã không chỉ dạy gì cho con cả, võ công, khinh công,… Mọi sự ghét bỏ con đều hiện trong đôi mắt của người, nếu người đã căm ghét con như vậy. Thì con cũng không muốn ở lại Bạch Hàn Cư nữa.”