Showing: 1 - 9 of 9 Articles
Truyện xuyên không Hạ Nguyệt chương 9 hannablog.com

Hạ Nguyệt chương 9 ( Truyện xuyên không )

Ánh mắt hắn đột nhiên hiện lên ý cười nồng đậm : “ Ta tên người của muội”.

 Đúng chất thả thính đây rồi, đúng là cao thủ tình trường rồi. Nhưng hắn có vẻ hơi vô lễ hay là quá tự nhiên với ta không?

 Ta là chủ tử còn hắn là nô tài. Sao người này có thể trắng trợn như vậy? Đang suy nghĩ vô cùng mông lung, cổ tay đột nhiên bị người nắm siết chặt .

Truyện cổ đại ngược phù tuyết mây tan chương 72 hannablog.com

Phù Tuyết Mây Tan Chương 72 ( Truyện Cổ Đại Ngược)

Người bên trong cười nhạt : “ Đúng là chạy nhanh thật. Nhưng như vậy thì khinh thường thất quái bọn ta quá rồi. Chạy được một lúc con ngựa của  Hàn Tuyết đột nhiên phát điên, liên tục hất văng nàng ra. Ngựa của hắn cũng vậy.

 E rằng những con ngựa này đã bị giở trò. Qua mắt được hắn nhanh như vậy, đúng là đám người này có bản lĩnh không nhỏ.

Truyện xuyên không Hạ Nguyệt chương 2 Hannablog.com

Hạ Nguyệt chương 2 ( Truyện xuyên không )

Một cô gái nhỏ mặc trang phục cổ trang. Tôi vừa nhìn có thể hiểu được đây là trang phục kiểu cách của một tỳ nữ. Trời , tôi mơ đến độ này luôn sao?

Tôi chỉ có thể nhìn cô gái xong rồi nhéo má, nhéo tay của bản thân : “ Ôi má ơi, đau!!!” 

Dù có không muốn đi làm cũng hãy tỉnh dậy đi. Nếu xuyên không thì Hạ Nguyệt này sẽ tiêu đời thật.

Truyện cổ đại ngược phù tuyết mây tan chương 70 hannablog.com

Phù Tuyết Mây Tan Chương 70 ( Truyện Cổ Đại Ngược)

“ Hiện tại chắc chỉ còn mỗi công chúa Đường Như tương đối nhàn rỗi. Nàng ta chỉ vừa bị doạ một trận. Thật không đủ thoả mãn lòng ta. Ta phải nghĩ cách tặng cô công chúa này một hậu lễ.”

“ Công chúa xin thứ tội”. “ Chỉ việc rót trà cũng không xong, vô dụng như vậy. Hay là tự kết liễu đi. “ “ Công chúa xin tha mạng. “ “ Lôi ra ngoài đánh cho đến chết đi, phiền quá đi mất.”

Truyện xuyên không Hạ Nguyệt chương 1 hannablog.com

Hạ Nguyệt chương 1 ( Truyện xuyên không )

Một công việc văn phòng tương đối ổn định, mức lương cũng chỉ đủ sống. Tuổi lớn, nhà không có, chồng con chưa có, tiền dành dụm không nhiều. 

Chỉ có tuổi tác , nếp nhăn tăng lên. Nhiều bệnh cũng xuất hiện dần, đặc biệt là căn bệnh mất trí nhớ.

Ngày qua ngày cuộc sống vẫn tiếp diễn, nhưng không hiểu sao tôi vẫn luôn tin tưởng vào tình yêu. Vẫn luôn suy nghĩ chắc chắn sẽ có chàng trai đến yêu thương, chiều chuộng tôi hết mực.

Truyện cổ đại ngược phù tuyết mây tan chương 64 hannablog

Phù Tuyết Mây Tan Chương 64 ( Truyện Cổ Đại Ngược)

Vừa vào đến hắn đã thấy người ngồi sẵn nhàn nhã uống trà. ” Nghe nói Lý công tử võ công thâm hậu, đa mưu túc trí.Võ công ta đã thấy rồi, cũng tạm được. Nhưng mưu trí có lẽ vẫn là kém một chút. ” Lý Nhạt không nói một lời chiếc quạt bay đến Phương Tĩnh. Nhưng Lý Nhạt không hề có ý định giết hắn.

” Ta biết người đến đây muốn điều gì, nhưng e rằng quá muộn rồi.Địa Lan Chi đã không còn. Mà thuốc hiện tại ta điều chế cho tam hoàng tử cũng bị ngươi làm hỏng.

Ánh mắt sắt lạnh của Lý Nhạt đã phần nào hiểu được. Hắn động sát tâm muốn giết người. Có lẽ hắn đã trúng bẫy của tên Phương Tĩnh này

Truyện cổ đại ngược phù tuyết mây tan chương 63 hannablog

Phù Tuyết Mây Tan Chương 63 ( Truyện Cổ Đại Ngược)

“ Vết thương đâm rất sâu, đối phương cũng không hề có ý định cho huynh con đường sống. Chất độc cũng đã đến lục phủ ngũ tạng. Ta và Lý Nhạt sẽ tìm cách giải độc cho huynh trong hôm nay. Dù giải độc ta cũng không dám chắc huynh có thể sống sót được.”

Lý Nhạt nhìn Bạch Hàn với vẻ kỳ lạ cười còn khó xem hơn khóc, không đẹp được như thường ngày: “ Người là Bạch Hàn tiên sinh trong truyền thuyết, ẩn cư trên núi tuyết cao. Y thuật tuyệt đỉnh, mà nói thế sao? Ngươi cần gì ta cũng sẽ lấy hết nhân lực tiền tài họ Lý ra để cứu lão Hoắc.”

Truyện cổ đại ngược phù tuyết mây tan chương 60 hannablog.com

Phù Tuyết Mây Tan Chương 60 ( Truyện Cổ Đại Ngược)

Một giọng điệu mang sự tức giận của một người có dạng hay cười. Trong rừng trúc vang lên tiếng người vọng đến : “ Ngươi dám ?”

 Lý Nhạt cầm một chiếc quạt mắt lộ sát khí. Hắn nhìn thanh kiếm trên tay Đường Ngọc vẫn chưa rút ra trên người Hoắc Tư. Chiếc quát trong tay hắn bay ra buộc Đường Ngọc buông lỏng tay khỏi kiếm. Nếu chậm một khắc có lẽ tay của hắn cũng bị đứt lìa.

Hoắc Tư nhìn Lý Nhạt cười cười : “ Ngươi đến trễ quá, bộ dạng này của ta có làm ngươi buồn cười lắm không?” Hoắc tư nói xong rút thanh kiếm máu tuôn ra . Hắn cười đến mức ngây ngốc, ngay cả kiếm cũng có độc.