Chương 54 : Hàn Tuyết gặp công chúa
Hoa viên buổi chiều yên tĩnh. Hàn Tuyết khi đến đã thấy công chúa ngồi chờ trong đình. Nàng thi lễ với công chúa.
Đường Như mỉm cười tỏ vẻ vô cùng thân thiện nhìn nàng. Công chúa ra hiệu cho Xuân Thanh rót trà mời khách.
Ánh mắt Hàn Tuyết nhìn thẳng công chúa, liền hỏi : “ Không biết công chúa có việc gì muốn gặp Hàn Tuyết?”
Đường Như cảm thấy ánh nhìn trực diện này có phần quen thuộc, nhưng lại không thể nhớ ra .
” Ta nghe nói Bạch Hàn tiên sinh chỉ dẫn một đồ đệ vào cung. Ta muốn gặp để xem vị cô nương này thế nào thôi. Trong cung quả thật vô cùng nhàm chán. Chỉ là kiếm một người để trò chuyện mà thôi. ”
” Hàn Tuyết không muốn giấu công chúa, từ nhỏ Hàn Tuyết đã có tính cách khó gần mọi người. Cách nói chuyện có thể sẽ khiến người mất nhã hứng. Có lẽ Hàn Tuyết không phải là người thích hợp nhất để công chúa lựa chọn trò chuyện.”
Đường Như cười cười : “ Ta thấy thú vị là được. Tuy Hàn Tuyết cô nương có phần lạnh lùng. Nhưng lời nói hành động đều rất thành thật , rất đáng để kết giao.
Ta nhìn ra cô nương cũng không phải là một kẻ “ lắm chuyện”. Trong cung nhiều người lắm lời đều khó để nói. Vả lại..” Đường Nhìn nhìn Hàn Tuyết một lượt đánh giá…
” Hàn Tuyết cô nương quả rất xinh đẹp. Nhìn thôi cũng đủ khiến người khác yêu thích, cô cũng không cần phải quá nhiều lời..”
“ Hàn Tuyết đa tạ lời khen của công chúa. So với công chúa ,tiểu nữ quả không thể so sánh…”
Đường Như cười rộ lên tỏ vẻ thích thú. “ Ai nói Hàn Tuyết cô nương không biết nói chuyện chứ. Lời ít nhưng nói ra đều làm cho người khác vui lòng …
Ta biết được Phương thần y , người mà thiên hạ đồn đoán đang nắm giữ Địa Lan Chi. Không biết Hàn Tuyết cô nương có quen biết hay đã từng gặp Phương thần y chưa?”
Hàn Tuyết nhìn công chúa trả lời rành mạch thẳng thắn: “ Tiểu nữ có lần đến hỏi về vết thương của Hoắc Yến công chúa. Lúc đó đã đến gặp Phương thần y . Không biết công chúa muốn hỏi thêm điều gì?”
“ Cô nương có cảm nhận gì về vị họ Phương này? Ta có chút hứng thú với vị thần y này .”
“ Hàn Tuyết không có nhãn tâm nhìn người, chỉ cảm thấy Phương thần y quả có khí chất tốt. Cộng với tài năng y sư cũng rất đáng được xem trọng. Những việc khác tiểu nữ không có gì bình luận thêm.”
” Ta vừa gặp đã yêu thích Hàn cô nương. Vài ngày nữa ta ra cung để xem tình hình của Đường Kinh. Ta không rành về mọi việc. Không biết Hàn Tuyết cô nương có thể đi cùng ta không?”
Hàn Tuyết trong lòng có phần không thoải mái liền đáp: ” Hàn Tuyết đến Đường Kinh vẫn chưa lâu, công chúa có thể tìm người khác …”
Xuân Thanh liền ngắt lời nàng : “ Lâu lắm công chúa mới có thể yêu thích một người như vây, không lẽ cô nương nỡ từ chối công chúa sao?”
Đường Như vờ nhìn Xuân Thanh : “ Ngươi thực không biết phép tắc. Ta đang nói chuyện với Hàn Tuyết cô nương ngươi lại xen vào ngắt lời..”
Xuân Thanh cúi đầu : “ Cô nương xin thứ lỗi, chỉ là ta mong cô đừng từ chối công chúa nên hơi sốt ruột mà thôi.”
Đường Như cười nói: “ Ngươi hãy tiễn Bạch cô nương một chút. Vài ngày nữa Xuân Thanh sẽ ghé để cho người đón cô nương ra cung cùng với ta.”
Hàn Tuyết hoàn toàn không thể từ chối. Đành phải hành lễ rồi quay người đi theo Xuân Thanh.