Chương 41 : Được người cứu giúp
Nhìn khinh công của người vừa đến. Tên hắc y đã hiểu rõ mình không thể là đối thủ. Ngay lập tức , hắn dùng con dao chuẩn bị sẵn.
Hắn vứt Hoắc Yến xuống, dùng dao kề vào cổ nàng. Nam tử áo trắng đã theo kịp: “ Nếu ngươi muốn giữ lấy mạng sống, hãy thả công chúa ra. “
“ Ta không muốn sống, ta chỉ muốn công chúa cùng ta đi một đoạn.” Hoắc Yến vô cùng sợ hãi, nàng không bao giờ muốn chết.
“Ngươi là ai ? Sao ngươi nói muốn cứu ta? Nhưng hiện tại ngươi lại muốn giết ta.” “ Không cần biết thế nào, đại.. chủ nhân của ta không muốn cô sống.”
Lưỡi dao vừa chạm đến cổ nàng thì lập tức bị chiếc lá làm bay mất. Chủ nhân đã nói về võ công của người này. Nhưng hắn không thể ngờ võ công của hắn lại kinh người như vậy.
So với chủ nhân không biết thế nào? Điều không ngờ hắn vẫn còn một vật nhọn đâm trúng vào gương mặt của nàng.
Hoắc Yến kêu la ngay lập tức nàng đã nằm trong vòng tay của bạch y nam tử. Bạch Hàn nhìn thấy hắc y chạy thoát.
Hắn không muốn đuổi theo. Vì hắn nhìn ra vết thương vật nhọn đâm vào mặt nàng có vết máu đen.
” Ta là Bạch Hàn, là bằng hữu của Hoắc Tư. Ta đưa công chúa về nhà và chữa trị. “
Hoắc Yến chạm lên khuôn mặt của mình, nhan sắc của nàng có thể bị huỷ sao? Tên kia đã sắp nói ra là Đại Hoàng Tử sao?
Đường Vận , ta và ngươi chưa từng có ân oán. Ngươi không muốn lấy ta nên muốn lấy mạng ta sao? Nếu ta có bất kì tổn thương nào, ta nhất định sẽ khiến ngươi phải hối hận.
Hàn Tuyết và Lý Nhạt vừa đến đã thấy Bạch Hàn cùng Hoắc Yến. “ Lý Nhạt nhờ người tìm một nơi yên tĩnh, gần đây nhất.. Ta muốn xem vết thương của công chúa. Cũng nhờ người thông báo cho Hoắc Tư đến.”
Lý Nhạt nhìn Bạch Hàn đã hiểu rõ ý của hắn. Mọi người cùng nhau đến một khuôn viên rộng rãi, nơi đây trồng rất nhiều thảo dược. Hàn Tuyết nhìn hoàn cảnh xung quanh quả thật không thể khinh thường được tiềm lực của Lý Nhạt.
”Hàn Tuyết con đến đây.” Nàng giật mình vì nghe tiếng kêu của sư phụ. “ Con đến đun ít nước nóng, rồi mang ít thảo dược. Công chúa đã bị trúng độc.”
Hàn Tuyết gật đầu nhanh chóng đun nước cùng mang đến ít thảo dược trị độc mà nàng đã được dạy.
Nhìn vết thương trên gương mặt của Hoắc Yến, vết thương quả thật khá sâu. Có lẽ nếu giữ được mạng thì gương mặt công chúa cũng phải chịu vết tích không thể xoá bỏ.
Ngoài cửa tiếng chân dồn dập, có tiếng gõ cửa. Hàn Tuyết nhìn Bạch Hàn. Hắn nhìn nàng biểu hiện đồng ý cho người bên ngoài vào.
Nàng vừa mở cửa, Hoắc Tư liền vội vã đến bên giường. Nhìn thấy vết thương hắn không cầm lòng được mở lời: “Bạch Hàn , ngươi chữa trị được không? Cần bất kỳ loại thảo dược nào ta có thể mang đến.”
” Loại độc này ta có thể giải được. Ta đã dùng thảo dược ngăn lại độc tính. Nhưng vết thương khá sâu, ta e rằng vết sẹo này không thể …”
“ Cứu được mạng sống ta đã vô cùng cảm kích, mọi chuyện còn lại hãy để sau..”
Tên hắc y đã chạy lại ngôi nhà nơi giam giữ công chúa, quả nhiên chủ nhân đã ngồi đợi hắn. “ Chủ nhân công chúa chắc sẽ giữ lại được tính mạng, còn dung nhan cô ta e rằng …”
Phương Tĩnh mỉm cười: “ Ta nghĩ với thủ đoạn này của ngươi, không thể qua mắt được tên Bạch Hàn , Hoắc Tư..
Tuy nhiên chỉ cần công chúa có oán là được. Dù sao ngươi cũng đã làm rất tốt. Đến lúc nên ra đi rồi. “ Hắn ngạc nhiên nhìn Phương Tĩnh, một chiếc lá nhẹ nhàng lướt qua yết hầu.
“Ngươi yên tâm ta sẽ nhớ công lao này.. Yên tâm an nghỉ, khúc nhạc này là để tiễn ngươi..”