Chương 14: Đại Hoàng Tử về kinh

Sáng sớm một chiếc kiệu đã chờ sẵn bên ngoài. Đường Như vào trong, thị nữ khoác áo lông cho công chúa.

Xuân Thanh xót xa cho chủ tử liền nói : “ Công chúa đâu cần tự thân đến phủ đệ Đại hoàng tử, người về kinh nhất định sẽ tìm gặp công chúa thô

Đường Như mỉm cười : “ Lâu quá không gặp đại huynh, người đi đường xa sương gió, chân lại không được thuận tiện.

Người làm muội đến thăm huynh của mình trước cũng đâu sao? Xuân Thanh người đã hơi quá phận rồi.” Xuân Thanh cúi đầu không dám nói tiếp.

Trong phủ đệ, Đại Hoàng Tử ngồi ngắm sắc trời sáng sớm, bỗng gọi Đường Chân.

“Ngươi xem một lát đem ít quà đến trao cho công chúa”. Đường Chân bán tính bán nghi muốn hỏi lại, Đường Vận lại nói tiếp: “ Lát nữa công chúa đến, ngươi không được lắm lời. Mọi việc ta tự nói với muội ấy. Dạo này vị cô nương kia thế nào?”

Đường Chân biết rõ chủ tử hỏi ai liền nói: “Vẫn chưa có tin tức của Bạch Hàn, võ công mọi thứ đều tu luyện rất tốt.

Thuộc hạ tự nhận thiên chất mình quả thật kém hơn vị cô nương kia.” Đường Vận tươi cười ngắm vài giọt sương đọng trên lá từ từ rơi xuống mặt đất.

Tiếng bước chân uyển chuyển đến, xoay ngời đã thấy Đường Như bước gần cạnh bên. “ Đại ca trong người có khỏe không?

Sáng sớm lạnh thế này người đã ra ngoài ngắm phong cảnh của chính phủ đệ mà mình quen thuộc hay sao? ”

Đường Vận nhìn Đường Như mỉm cười: “ Ca rất khỏe, đôi chân vẫn như vậy. Hàn tiên tri vẫn chưa gặp được quả thật đáng tiếc.

“ Muội cảm thấy tên Bạch Hàn gì đó, cứ thần bí thế nào. Với thế lực của ca ca vẫn không điều tra được tung tích của hắn.

Nghe nói hắn có vài đệ tử hay là mang họ đến Đường Kinh làm khách. Thế nào thì hắn cũng chạy đến Đường kinh gặp huynh thôi”.

Đường Vận cười nhẹ, vẫn tiếp tục nhìn những cây liễu rủ bên ngoài. “ Đại ca tự biết tính toán .Muội muội nên lo chung thân đại sự sớm, để phụ hoàng đỡ mong ngóng”.

Đường Như giọng giận dỗi: “ Sao lại thành chuyện của ta rồi, ta cũng chưa tìm được người xứng đáng. Ta tới đây tìm huynh là muốn nhanh chóng biết tin tên Bạch Hàn đó, để tìm được Địa Lan Chi.”

Đường Vận mỉm cười nhưng mày nhíu nhẹ . Người lấy tay xoa mi tâm: “ Đường Chân đưa quà ta mua cho muội muội. Ngươi tiễn công chúa về cung. Đường Như đại ca muốn nghỉ ngơi rồi.”

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *