Chương 24: Lời tỏ tình chấn động
Trong rừng còn có một con suối nhỏ, ta cởi bỏ chiếc hài của mình ngâm đôi chân vào trong làn nước trong vắt .
Cho phép bản thân hưởng cái lạnh mát từ dòng nước . Cảm thấy dù là cổ đại hay hiện đại thì thiên nhiên vẫn là người bạn tốt nhất của con người. Thiên nhiên luôn làm cho tâm trạng con người thoải mái và nhẹ nhàng, bình yên.
Đường Tam ngồi bên cạnh không nói gì. Chỉ lặng lặng nhìn ta , chốc lát lại lắc đầu mỉm cười khi ta lấy tay đầy nước của mình lau vào áo hắn.
Đưa một ít mứt ngọt cho ta. Bản thân ăn một cách ngon lành, không câu nệ đến những lễ nghi ăn uống từng chút của vị tiểu thư nào nữa.
Ta chỉ là một Hạ Nguyệt dù lớn tuổi vẫn thích ăn uống và xem phim hoạt hình. Ta nhớ cha mẹ và anh trai vô cùng.
Đường Tam lại nhìn ta hỏi : “ Nàng có tâm sự?” Ta cười cười nói: “ Ta vẫn không hiểu vì sao huynh lại tốt với ta như vậy? Ta không nghĩ rằng nhan sắc của mình mê hoặc được huynh khi lần đầu tiên gặp mặt.”
“ Phải lần đầu tiên gặp ta đã thích nàng..” Ta giật mình, người cổ đại trực tiếp tỏ tình như hắn ta sao? Người này không thể vòng vo một chút làm nóng bầu không khí rồi mới nói ra lời đó được sao?
“ Lần đầu tiên gặp đã thích, hẳn là người chưa gặp được mỹ nhân nào hơn ta rồi.. Hay là do huynh quá đào hoa gặp ai cũng thích? Chỉ mới gặp chưa hiểu gì đã bảo rằng thích ta có phần không chân thành lắm.“ Ta cố gắng nhìn thẳng vào mắt hắn để xem biểu hiện thế nào.
“ Lần đầu tiên gặp nàng, ta thích dáng vẻ hoạt bát , không có điệu bộ e thẹn như các vị tiểu thư khác. Rồi thích cách nàng cố kiếm chút lợi nhỏ từ ta. Lại không ngừng thích cách nàng không do dự mà lấy ngọc bộ của ta.
Ta thích nàng chính là luôn nghĩ đến tư lợi của bản thân một cách vô cùng thẳng thắn. Ta thích nàng nói chuyện lưu loát không rụt rè hay quá đề phòng với ta.
Nàng không để ý đến bề ngoài của ta. Lần thứ hai gặp mặt nàng đã đòi hỏi sự giúp đỡ, đòi vàng bạc một cách không hề nao núng. Ta chính là thích sự ngang tàng , yêu tiền, vụ lợi của nàng …”
Vậy là hắn đã thích mình dữ chưa? Sao nghe ra chỉ toàn là khuyết điểm. Tên này nói chuyện đến mức hàm hồ rồi sao.
Hắn chửi ta như hát vậy mà tim ta lại nhảy lên một cái. Rõ ràng là có sự rộn ràng, xốn xang cảm giác của một thiếu nữ bắt đầu rung động . Ta điên thật rồi.
Ta dùng đôi tay đánh vào người hắn mấy phát thật mạnh,nhưng đúng là sức lực này đối với hắn như con kiến cắn một con voi vậy.
“ Ngươi là đang khen hay mắng ta đó.” “ Từng câu từng chữ đều là sự yêu thích của ta dành cho nàng. Đối với ta như thế là tốt. Không những tốt mà là rất tốt..”
“ Vậy không phải nói thẳng ra là ta đang lợi dụng huynh hay sao? Tốt chỗ nào?” “ Chỉ cần là nàng thì chỗ nào cũng tốt .”
Ngâm chân dưới nước, nhưng ta lại muốn sặc nước. Sến thế này mà hắn cũng nghĩ ra sao? Đáng chết là cái thân thể này đang cảm động thì phải. Chỉ là mấy câu đường mật đã chịu không nổi. Sau này làm sao có thể làm được việc lớn gì đây?
Ớn lạnh đủ rồi, ta không nhìn hắn chỉ lẳng lặng ngồi ăn. Sau đó nhanh chóng nói muốn ra về. Hắn tiễn ta ra tận rìa khu rừng.
Vừa về đến đã thấy Lý mama nhìn ta có phần kinh ngạc. E rằng bà ta đang nghĩ sao chẳng có con rắn độc nào cắn ta mấy phát vậy? Nếu ở đây mà ta tiếp tục nhún nhường mãi liệu có thể còn mạng sống chờ ngày về gặp mẹ không?
“ Tiểu thư đã về đến rồi sao? Người không có việc gì chứ.” Ta nhìn mama mỉm cười : “ Vậy Lý mama nghĩ ta sẽ có việc gì sao? E rằng người hơi thất vọng rồi.”