Chương 18 : Tương kế tựu kế
Tên ca ca khó ưa của nhà họ Hạ đến. Ta chợt nung nấu ý định có thể dựa vào hắn để bị đuổi ra khỏi Hạ gia.
” Không ngờ muội muội lại hứng thú với một tên tiểu gia đinh.Ta nghe đồn chỉ vì tên này mà những vị tiểu thư của nhà họ Hạ cứ loạn hết cả lên. Nay nhìn thấy hắn ta cũng cảm thấy rất bình thường. “
Ta cười gập bụng rồi khinh thường nhìn đại ca : ” Hắn bình thường vậy đại ca huynh là gì ? Đúng là một trời lại bị so sánh với một cái vực sâu.”
Tên đại ca của ta lập tức mặt vô cùng hung tợn. Đúng là sỉ nhục nhan sắc luôn là yếu điểm của bất kì ai. Nhưng tên này làm gì có nhan sắc nhỉ ?
“ Muội càng ngày càng không ra gì. Nói chuyện với huynh của mình như vậy. Muội xem mình một tiểu thư mà suốt ngày ra phố phô trương mặt mũi. Không lo ở nhà tu dưỡng cho tốt. Càng ngày càng chẳng ra sao.”
Hạ Lan đỡ lời : ” Đại ca huynh đừng nói Hạ Nguyệt tỷ như vậy. Tỷ ấy chỉ là còn ham vui, với lại tên gia đinh đó với tỷ hình như nói chuyện có vẻ rất hợp. Nên mọi người nhìn vào có sự hiểu làm gì đó?”
Vậy là đỡ lời , bênh vực ta nhiều chưa vậy ? Câu nào cũng đúng kiểu thêm dầu vào lửa. Nào là nói chuyện với gia đinh rất hợp. Rồi là mọi người nhìn vào hiểu lầm. Đúng là miệng nói lời toàn nham hiểm mà mặt vẫn không biến sắc.
” Vậy sao ? Chúng ta đến gặp trưởng bối trong nhà xem thế nào? Danh tiếng nhà họ Hạ có ngày sẽ bị huỷ vì một cô tiểu thư không biết chừng mực như muội.”
Ta đúng là muốn chuyện nhỏ hoá lớn , chuyện lớn hoá thành đại sự. Được lắm ,ta nhất định sẽ khiến mình bị phạt để hai kẻ trước mặt này được vui lòng. Cả ba cùng đến gặp trưởng bối của Hạ gia.
Nghe xong chuyện dặm mắm thêm muối cùng với lời biện minh có cũng như không của muội muội Hạ Lan.
Các vị trưởng bối vô cùng tức giận. Bà nội cũng hỏi ta một câu. ” Con với tên gia đinh đó là sao? Nói rõ , sao ta chẳng thấy con nói lời nào?
Nghĩ bụng làm liều , đã đâm lao thì phải đâm cho tới. Ta liền thưa chuyện: “ Thẩm Tâm là người tuấn tú và có phần thông minh. Nên con đem lòng quý mến. Mong tổ mẫu suy nghĩ lại . “
Cả nhà đều sửng sốt không ngờ một cô nương như ta lại dám nói ra lời này.
Sợ lửa trong nhà không lớn , dì của ta liền thêm vài lời : “ Hạ Nguyệt con là tiểu thư Hạ gia sao lại nói chuyện như vậy? Con không nghĩ đến mặt mũi của Hạ Gia ? Không nghĩ đến vị hôn phu của mình.Nếu nhà thông gia biết được chuyện này. Thì làm sao con có thể thành thân?
Mẹ chuyện trong nhà không nên để người ngoài biết được. Con nghĩ nên để Hạ Nguyệt ra phủ suy nghĩ một thời gian. Còn tên gia đinh này không thể giữ lại được. ”
Nói xong ta rõ ràng còn nhìn thấy bà ta liếc nhìn Hạ Lan một cái đầy ý tứ. Chắc hẳn bà ta cũng biết được ý của con gái ngoan nhà mình. Nên sử dụng một chiêu có thể đuổi cả hai ra khỏi Hạ gia. Đúng là một mũi tên trúng hai con vịt dưới nước.
Tổ mẫu gật đầu tỏ vẻ đây là một phương pháp vô cùng có lý : ” Được rồi Hạ Nguyệt con ra điền trang của Hạ Gia yên tĩnh suy nghĩ lại. Rồi con tu dưỡng thân cho ra dáng một vị tiểu thư đi.
Về phần tên Thẩm Tâm đó cho ba tháng tiền công rồi đuổi đi. Ta không muốn nhìn thấy hắn ở Hạ Gia nữa.”
Than cho mỹ nữ bên cạnh thảng thốt nhưng không thể bên vực được người trong mộng. Ta thì đã đạt được mục đích.
Bnr thân yên tâm lạy tạ tổ mẫu chuẩn bị đi “ chữa lành” . Không khí ở đây vô cùng ngột ngạt. Điền trang đúng là một nơi mà ta vô cùng muốn đến.
“ Con hiểu. Con xin về phòng chuẩn bi ít đồ để đến điền trang.”
Trên đường đi về mặt ta khó tránh khỏi có phần vui hơi quá. Không ngờ ta gặp ngay ánh mắt như âm hồn của tên Thẩm Tâm.
Hắn đang được đưa một bọc tiền bồi thường để ra khỏi Hạ Gia. Ánh mắt hắn nhìn ta hơi kì quái . Ta không hiểu hẳn cũng không rảnh để hiểu hắn. Mong là sau này không bao giờ trùng phùng với tên này.