Chương 13: Cuộc gặp mặt kì lạ
Giữa núi rừng lạnh giá, tiếng sáo khiến không gian tĩnh lặng lúc kỳ ảo, lúc ưu tư. Quay người về phía sau, Hàn Tuyết giật mình.
Võ công người này đến mức nào ? Ngay cả tiếng bước chân gần như vậy nàng lại không cảm nhận được. Là hắn quá xuất quỹ nhập thần hay là nàng học nghệ chưa tinh thông.
Nam tử nhan sắc như sương, mờ ảo như ánh trắng khuất giữa những tầng mây nhẹ nhàng. Hắn nhìn nàng cười : “Lâu rồi không gặp”. Hàn Tuyết ngẩng người : “ Ngươi là ai?”.
Phương Tĩnh nhẹ nhàng phất những giọt sương trên tay áo : “ Người quen đã cũ”. Hàn Tuyết nhìn hắn đầy vẻ tự tin như gặp người quen cũ đáp: “ Ngươi nhận lầm người.”
Phương Tĩnh chỉ cười :” Xem ra võ công của muội cũng không tệ. Nhưng ta e rằng mới học nên nội công thật sự rất không tốt lắm.
Đây là tuyết đan như ta điều chế riêng cho muội, nên lấy tên của muội. Muội uống vào nội công sẽ tăng lên , không ảnh hưởng nhiều đến sức khỏe đâu? “
Hàn Tuyến nhìn hắn như nhìn một tên kì lạ khó hiểu : “ Ngươi điên sao? Ta sao lại tin ngươi?” Hàn Tuyết xoay người rời đi
. Bất chợt huyệt đạo bị điểm cả người cứng đờ. Lòng nàng vô cùng lo lắng, chỉ thấy vị nam tử bỏ viên đan dược vào miệng nàng. Nàng không có khả năng phản kháng.”
“Ta tên Phương Tĩnh ,muội gọi ta là Phương ca ca hay Tĩnh ca ca đều được”. Không cần cảm ơn ta, trước sau gì chúng ta cũng sẽ gặp lại.”
Hắn nhìn nàng lại thở dài: “ Muội xinh đẹp nhưng người lại lạnh như tên. Ở đây muội sống không vui sao? Ta thật sự đau lòng.” Nhẹ xoa đầu nàng rồi giải huyệt đạo rồi bay đi mất hút giữa rừng cây.
Hàn Tuyết không hiểu sao ? Có lẽ nhiều năm rồi rất ít được nghe những câu nói thế này. Tim nàng đột nhiên tăng nhịp, máu cũng cuộn sôi.
Như một dòng nước ấm chảy qua nhẹ cơ thể, không thể mỉm cười. Nhưng chân mày nàng lại giãn ra đôi chút. Lòng nàng tự hỏi: “ Thật ra ngươi là ai?”