Chương 58: Quẻ Hung
Đường Ngọc biết rằng thủ đoạn thế này quá bỉ ổi. Nhưng hắn nhất định phải tiêu diệt hoàng tử Tây Kinh. Rừng trúc phía xa Đường Kinh . Hoắc Tư đã có mặt, chưa biết tên Phương Tĩnh này có ý đồ gì .
Nhưng việc cứu Hoắc Yến không thể cứ chần chờ mãi. Có tiếng bước chân phía sau, Hoắc Tư xoay người lại có phần ngạc nhiên, rõ ràng người này hắn đã từng gặp. Hắn là người bên cạnh Đường Lân tam hoàng tử Đường Kinh.
Hoắc Tư lên tiếng bức thư ta nhận được là do ngươi viết sao?
Ngươi còn lại không giải thích chỉ nói: “ Tại hạ tên Đường Ngọc có người muốn hoàng tử phải chết,ta muốn giúp người đó thành toàn.”
“ Là tam hoàng tử Đường Kinh, hay là…” Hoắc Tư không suy nghĩ được bản thân mình đã đắc tội gì với Phương Tĩnh. Người chỉ nghĩ ra một nguyên nhân hoàng tử Đường Kinh này muốn lấy Địa Lan Chi nên muốn tiêu diệt hắn trước.Quả thực lý do này là hợp lý nhất.
“ Ngươi không cần biết, chỉ cần nói ra điều người muốn làm nhưng chưa làm được. Ta sẽ thực hiện ý nguyện đó. “
Hoắc Tư cười lớn vô cùng trào phúng. “ Nếu ta muốn lấy Địa Lan Chi thì ngươi có thực hiện ý nguyện của ta không? “ “ Trừ điều này hoàng tử có thể chọn bất kì điều gì khác, nếu làm được ta sẽ cố gắng.”
Câu trả lời càng làm cho Hoắc Tư chắc chắn người này giết hắn vì Địa Lan Chi. Hắn không ngờ hoàng tử Đường Kinh vì mạng sống của mình có thể không nghĩ đến hậu quả về mỗi quan hệ của hai nước. Người này không xứng đáng làm hoàng đế tương lai của Đường Kinh.
“ Ta không có yêu cầu gì, vì hôm nay ta sẽ không chết. Mà ngươi chính là người phải cầu nguyện cho bản thân mình.”
Không nhiều lời Đường Ngọc rút kiếm đánh tới Hoắc Tư. Thanh kiếm mềm dẻo như không xương được rút ra từ người Hoắc Tư. Khinh công cả hai đều vô cùng tốt họ rượt đuổi nhau trong rừng trúc. Đường Ngọc ra những chiêu hiểm nhất để có thể tốc chiến tốc thắng.
Võ công của Hoắc Tư rõ ràng có phần hơn so với hắn. Nhưng trong thời gian ngắn Hoắc Tư ý thức được mình khó hạ gục được người này. Chắc chắn hắn còn những người khác hỗ trợ.
Chỉ vừa nghĩ đến điều này Hoắc Tư đã cảm nhận được phía sau mình có rất nhiều rất nhiều mũi tên lao tới. Đường Ngọc lùi lại né những mũi tên của người mình.
Hoắc Tư tránh né vô số những mũi tên lao tới, Đường Ngọc thầm than trong lòng vị hoàng tử này quả là vô cùng khó đối phó.
Trong nhà trọ thuộc sản nghiệp nhà họ Lý. Lý Nhạt mở cửa để tìm vị bằng hữu của mình.Căn phòng trống không, hắn liền hỏi chưởng quầy của tiệm.
Người này nói : “ Sáng nay có một người gửi một bức thư cho Hoắc công tử. Sau đó ta liền thấy người rời đi. Người đi hơi vội nên ta không kịp hỏi gì.”
“ Ngươi có để ý được hắn đi theo hướng nào không?” Chưởng quầy có phần sợ hãi khi thấy gương mặt của chủ nhân có phần khó chịu: “ Tiểu nhân không hỏi cũng không giám sát hành động của Hoắc công tử.” Quả nhiên Đường Kinh yên bình đã nhiều năm nên hắn đã nuôi khá nhiều người vô dụng tại Lý Gia rồi.
Lý Nhạt chỉ hỏi một câu : ” Hắn đi phía nào? “ Chưởng quầy lau mồ hôi tên trán chỉ về phía tay phải…
Bức thư đang trong tay Bạch Hàn chính là bức thư công chúa gửi cho Phương Tĩnh. Bạch Hàn chưa muốn làm rõ ý của người này.
Nhưng đúng là vị đệ tử của hắn có thể gặp rắc rối. Buổi sáng Bạch Hàn cảm thấy trời có phần u ám, tâm tình hắn cũng có vẻ khác thường . Lúc nhỏ hắn được sư phụ truyền cách bói quẻ thiên cơ.
Những quẻ bói thông thường người có thể xem được một vài sự việc hung hay cát. Còn quẻ bói thiên cơ này, hắn được sư phụ nhắc nhở.
Mọi việc trên đời này đều được sắp đặt nếu biết được tương lai phải trả giá rất nhiều. Một đời người chỉ có thể dùng ba lần để xem rõ sự việc đó. Ba lần quẻ bói này sẽ hao tốn rất nhiều công lực và cả tuổi thọ của người xem.
Bạch Hàn đã xem được một quẻ hung. Nên hắn lập tức rời khỏi cung thúc ngựa đến nơi mà công chúa đã dẫn Hàn Tuyết đến trong bức thư.
Hoắc Tư sức lực có phần cạn kiệt, những tên cung thủ này cũng không phải hạng tầm thường. Dù võ công hắn có cao cường đến đâu cũng không địch nổi với những sát thủ lẫn những cung thủ này.
Hắn phát hiện nội công của hắn có phần không ổn định. Rõ ràng là hắn đã trúng một loại độc gì đó. Những mũi tên bắn ra chắc cũng có tẩm độc không kém. Đúng là không từ thủ đoạn nào để giết được Hoắc Tư này.