“ Nếu ngươi không muốn giao thì để mạng lại đây..” Đường kiếm vừa chém ra vụt qua mái tóc của Phưỡng Tĩnh, trong mắt hắn là nụ cười lạnh như băng. Hắn né tránh đi những vẫn có một sợi tóc vì thanh kiếm mà rơi xuống.
Phương Tĩnh nhìn hắn liền tỏ vẻ mặt khá khiếp sợ. ” Tam hoàng tử muốn dùng vũ lực đến cướp đoạt bảo bối của người khác sao ? Thế gian này phàm là những thứ cưỡng cầu đều .. ”
Chưa dứt lời Đường Lân liền nói không khách khí: “ Nếu ta nhất quyết cưỡng cầu thì sao…”
Ngoài cửa liền vang lên giọng nói của một người: “ Trà lâu này đúng là vô cùng náo nhiệt”..