Showing: 21 - 30 of 48 Articles
Phù tuyết mây tan truyện cổ đại ngược chương 55 hannablog.com

Phù Tuyết Mây Tan Chương 55 ( Truyện Cổ Đại Ngược)

Đột nhiên nàng trở về thực tại chẳng phải lý tưởng của nàng là tìm ra bản thân là ai sao ? Sao đột nhiên nàng lại có những suy nghĩ có phần kì quặc như vậy.

Bạch Hàn mày hơi nhíu lại : “ Con lại thiếu tập trung rồi,nói ta nghe vì sao công chúa muốn gặp con?” Hàn Tuyết nhìn người nói : “ Công chúa nói con cùng người có vẻ rất hợp, nên muốn cùng ra ngoài cung dạo chơi .. Sư phụ có vẻ để tâm đến việc này.”

“ Ta không để tâm đến việc con gặp công chúa. Nhưng ta chú ý đến việc con có …” Lời nói ra tới đó lại thôi.

Truyện cổ đại ngược phù tuyết mây tan chương 54 hannablog.com

Phù Tuyết Mây Tan Chương 54 ( Truyện Cổ Đại Ngược)

Đường Như cười rộ lên tỏ vẻ thích thú. “ Ai nói Hàn Tuyết cô nương không biết nói chuyện chứ. Lời ít nhưng nói ra đều làm cho người khác vui lòng …

Ta biết được Phương thần y , người mà thiên hạ đồn đoán đang nắm giữ Địa Lan Chi. Không biết Hàn Tuyết cô nương có quen biết hay đã từng gặp Phương thần y chưa?”

Hàn Tuyết nhìn công chúa trả lời rành mạch thẳng thắn: “ Tiểu nữ có lần đến hỏi về vết thương của Hoắc Yến công chúa. Lúc đó đã đến gặp Phương thần y . Không biết công chúa muốn hỏi thêm điều gì?”

“ Cô nương có cảm nhận gì về vị họ Phương này? Ta có chút hứng thú với vị thần y này .”

Truyện cổ đại ngược phù tuyết mây tan chương 53 hannablog.com

Phù Tuyết Mây Tan Chương 53 ( Truyện Cổ Đại Ngược)

Dù không quá thể hiện sự quan tâm với bằng hữu. Nhưng mỗi ngày sư phụ đều ngồi trong phòng ghi chép lại những loại thảo dược đã sử dụng qua. Tấm lòng của người dành cho vị bằng hữu này hoàn toàn có thể nhìn ra.

Hàn Tuyết vừa rời đi. Hàn Vân cứ nhìn mãi theo bóng lưng nàng. Hàn Dương mỉm cười gõ đầu sư muội một cái : “ Người đã đi rồi, có phải là sinh ly tử biệt gì đâu? Sao ta cứ thấy nét mặt muội không được tốt…” 

Hàn Tuyết nhìn sư huynh cười nhẹ : “ Muội cũng đâu muốn có gương mặt như vậy, nhưng Hàn Tuyết cứ ở trong cung muội cảm thấy cứ bất an.

Truyện cổ đại ngược phù tuyết mây tan chương 52 hannablog.com

Phù Tuyết Mây Tan Chương 52 ( Truyện Cổ Đại Ngược)

Trên môi Phương Tĩnh là nụ cười nhàn nhạt. Không muốn cướp từ tay dân, nhưng hoàng thượng đã ra tay giết cả nhà hắn vì vật này.

Nụ cười bên ngoài khác hẳn trong tim hắn. Cái cười này trở nên tương đối giễu cợt ,sâu cay. Thần hoàn toàn hiểu được dụng tâm của bệ hạ. Thần chắc chắn sẽ giao vật này cho người mà hoàng thượng .. Vị công công ngắt lời: “ Là ý của ngươi, sao lại là hoàng thượng?..”

Người rời đi, để lại Phương Tĩnh dưới bóng hoàng hôn trước cánh cổng cung cấm.

Truyện cổ đại ngược phù tuyết mây tan hannablog.com

Phù Tuyết Mây Tan Chương 51 ( Truyện Cổ Đại Ngược)

Phương Tĩnh lại cười: “ Công chúa làm sao có thể bảo đảm? Những hoàng tử là người nắm binh quyền. Thậm chí sau này còn có thể thừa kế hoàn vị . Người làm sao bảo vệ ta đây?”

“ Chim khôn nên chọn một cành để đậu sau đó trung thành. Đừng nên nhảy hết cành cây này đến cành cây khác. Sẽ rất dễ bị ngã..

Người có thể chọn ta. Vì ta là người hiện tại được hoàng đế yêu thương . Còn về các vị hoàng tử. Ta cũng qua lại với họ. Chỉ có tam hoàng tử có phần hơi xa cách, nhưng huynh ấy nếu không có địa lan chi thì như người nằm chờ chết. Làm sao có thể trở thành hoàng đế tương lai ?..”

“ Nếu ta cứu được tam hoàng tử, người đó được hoàng thượng yêu thương có thể sẽ được kế vị. Tương lai sau này chắc còn nhiều điều tốt đẹp hơn công chúa hứa.

Công chúa chỉ thân với đại hoàng tử, cho dù cứu được đôi chân cuả người đó. Chưa chắc hoàng thượng sẽ trao hoàng vị cho hắn?

Chương 50 truyện cổ đại ngược phù tuyết mây tan hannablog.com

Phù Tuyết Mây Tan Chương 50 ( Truyện Cổ Đại Ngược)

Lý Nhạt như vừa nghe được câu chuyện cười . Hắn cười ôm bụng , cười đến sắp ngất khiến mọi người ở đây khó hiểu.

Lý Nhạt nhìn trực diện vào ánh mắt sâu của Phương Tĩnh : “ Phương thần y biết chữ thiện viết  thế nào sao ? “

Phương Tĩnh trong ánh mắt đột nhiên có một ánh lửa nhỏ nhoi, nhưng liền bị dập tắt. “ Đúng là đã lâu ta cũng chưa từng viết đến chữ này. Hai vị có thể thấy người ngồi trước mặt ta. Thân phận ngài ấy cũng không tầm thường.

Truyện cổ đại ngược phù tuyết mây tan chương 49 hannablog.com

Phù Tuyết Mây Tan Chương 49 ( Truyện Cổ Đại Ngược)

“ Nếu ngươi không muốn giao thì để mạng lại đây..” Đường kiếm vừa chém ra vụt qua mái tóc của Phưỡng Tĩnh, trong mắt hắn là nụ cười lạnh như băng. Hắn né tránh đi những vẫn có một sợi tóc vì thanh kiếm mà rơi xuống. 

Phương Tĩnh nhìn hắn liền tỏ vẻ mặt khá khiếp sợ. ” Tam hoàng tử muốn dùng vũ lực đến cướp đoạt bảo bối của người khác sao ? Thế gian này phàm là những thứ cưỡng cầu đều .. ”

Chưa dứt lời Đường Lân liền nói không khách khí: “ Nếu ta nhất quyết cưỡng cầu thì sao…”

Ngoài cửa liền vang lên giọng nói của một người: “ Trà lâu này đúng là vô cùng náo nhiệt”..

Truyện cổ đại ngược phù tuyết mây tan chương 48 hannablog

Phù Tuyết Mây Tan Chương 48 ( Truyện Cổ Đại Ngược)

Khi hắn chạy đến phòng của mẫu thân. Mẹ hắn vẫn nằm trên giường nhắm nghiền mắt, trên bụng là một vết dao đăm xuyên thủng. Nỗi đau đớn trên mặt người hắn không thể nào quên được. Cha vẫn nắm tay mẹ. Trên lưng và bụng cha là những vết đâm xuyên qua. 

Bên trong căn nhà được bị lục tung như ai đó muốn  tìm kiếm thứ gì. Hắn không suy nghĩ được gì, nước mắt từ hốc mắt chảy ra , bàn tay nắm chặt trường kiếm đến độ chảy máu.

Truyện cổ đại ngược phù tuyết mây tan hannablog chương 47

Phù Tuyết Mây Tan Chương 47 ( Truyện Cổ Đại Ngược)

Bạch Hàn vẫn nhìn nàng cười nhẹ. Hàn Tuyết cảm thấy từ sau việc của Hoắc Yến hình như sư phụ có vẻ thân thiện với nàng hơn một chút.

Dù đôi lúc có vẻ khó thân cận, nhưng hiện tại cũng không cảm thấy sự lạnh lẽo nhiều trong đôi mắt của người với mình. 

“ Con cùng ta đến một nơi.” Hàn Tuyết theo người đến một cánh rừng trúc , ở đây có tiếng suối chảy yên bình.

Người và nàng cùng ngồi xuống những phiến đá gần đó. Đột nhiên nàng vô thức như trẻ con. Nàng bỏ đôi giày và đưa bàn chân mình vào dòng nước mát lạnh đó.

Truyện cổ đại ngược phù tuyết mây tan chương 46

Phù Tuyết Mây Tan Chương 46 ( Truyện Cổ Đại Ngược)

Phương Tĩnh yên lặng trầm ngâm rồi lại mỉm cười: “ Con người ta quen với sự tự do sợ không chịu nổi nhiều quy tắc trong cung. Nhưng nếu công chúa mở lời, lương tâm của người hành y ta sẽ ở lại  bên cạnh công chúa đến khi sức khoẻ người an khang hơn.”

Vừa có vẻ từ chối, lại xem như một lời đồng ý, người này không thể phân biệt địch hay bạn đúng là rất khó lôi kéo. Đường Như đứng dậy nói: “ Vậy mỗi ngày mong người đến cung của ta đến xem tình hình sức khoẻ.Khi ta hoàn toàn khỏi bệnh ,người có thể rời khỏi nơi nhiều quy tắc này.”

Công chúa rời đi, ánh mắt hắn từ từ lại tối lại. 

Vì cái gì mà hắn và muội muội của mình phải khổ sở bao năm. Còn đám người này lại sống sung sướng quyền uy như vậy. Hắn thật muốn lột da người hắn vừa gặp để thoả được một phần khó chịu trong lòng.