Chương 15: Tỷ muội tình thâm
Hạ Lan ngồi như hồi tưởng lại điều gì đó rồi nói : “ Muội gặp tên gia đinh Thẩm Tâm này lúc đó nhìn hắn thật tội nghiệp không có chốn nào nương thân.
Mà muội cũng nhìn ra được vẻ mặt thông minh , khí chất của hắn. Không biết tỷ có nhìn thấy thứ ánh sáng phát ra từ người này không? Ta luôn cảm nhận hắn rất khác biệt.”
Ánh mắt không giấu nỗi lòng ngưỡng mộ, si tình của một tâm hồn thiếu nữ. Là đang diễn cho ta xem hay có lòng với tên Thẩm Tâm này . Nhưng những việc này thì liên quan gì đến ta..
” Muội tuy từ nhỏ đã quen biết với Thiếu Nhan , cũng được xem là thanh mai trúc mã. Nhưng đến khi gặp Thẩm Tâm mới biết thế nào là trái tim loạn …
Muội nghe các nha hoàn và gia đinh trong phủ nói . Tỷ từng gặp Thẩm Tâm vài lần . không biết có phải thật không? Tỷ cảm thấy hắn là người thế nào ? “
Đúng là “ nam nhân hoả hoạn “ đây là câu chính xác của ta dành cho tên này. Có chút nhan sắc liền khiến thiếu nữ rung động, rung động xong thì kiếm chuyện với ta. Ta đâu có nhàn rỗi mà tranh giành trai với vị muội muội sâu không thấy đáy này.
Ta cũng nắm tay ra vẻ thân tình: “ Tỷ đã từng gặp qua hắn, quả là nhan sắc hay khí chất đều có phần hơn người khác. Thiếu Nhan cũng lép vế vài phần. Nhưng con người sống nhiều năm còn chưa tỏ, làm sao chỉ mới gặp vài lần đã hiểu được? “
” Tỷ không hiểu hắn, chỉ cảm nhận đúng là có vài phần sáng. Nhưng so với Thiếu Nhan vừa có quyền thế, tiền tài, ngoại hình …ta thấy muội vẫn nên suy nghĩ. Chắc chắn sẽ không có kết cục nào cho muội và hắn đâu? Ta có phần thẳng thắn mong muội hiểu lòng tỷ đây là có ý tốt.”
Ánh mắt sắc lạnh nhanh chóng lướt qua làm da gà trên tay ta nổi lên từng mảng. Nhưng chỉ trong thoáng qua lại trở về ánh mắt của tình thâm. ” Muội hiểu ý của tỷ. Tỷ hoàn toàn là có ý tốt. Hạ Lan xin nghe theo tỷ tỷ. ”
Cuối cùng buỗi diễn cũng kết thúc, ta mệt mỏi với nét mặt kịch nghệ của cô em gái này. Cũng tự mệt mỏi với chính mình.
Từ lúc xuyên không đến giờ ta chỉ suy nghĩ. Vẫn chưa làm được việc gì cho nên hồn cả. Có lẽ ta là một trong những cô nàng xuyên không yếu kém ,thất bại nhất trong các tiểu thuyết.
Bản thân hiện tại muốn đi một nơi nào đó tránh xa nhà họ Hạ này một chút. Phải tìm cách tạo ra một chuyến đi “ chữa lành” mới được.
” Hạ Nhi nhà họ Hạ gia sản chắc cũng nhiều không biết có ngôi nhà nào ở xa không? Nếu các vị tiểu thư phạm lỗi sẽ bị đưa ra ngoại thành gì đó để tu tâm dưỡng tính không?”
Hạ Nhi trợn mắt nhìn ta xong rồi lại thôi. Chắc cô nàng cũng đã quen với việc ta không có kí ức gì với cái nhà này nữa rồi.
Hạ Nhi đáp : “ Nếu tiểu thư hay công tử trong nhà phạm lỗi gì đó. Đôi lúc lão thái thái hay lão gia sẽ đưa ra ngoài thành. Nơi đó có một căn nhà gỗ nhỏ, là điền trang của nhà họ Hạ.
Ở đó đất thì nhiều để canh tác, cũng có vài gia đinh người hầu. Nhưng mọi thứ ở điền trang rất tệ, mọi việc đôi khi còn phải tự làm. Nếu những người khác họ còn đối xử khách sáo một chút. Còn tiểu thư thì chắc phải tự làm hết.
” Ở đó có phải rất yên tĩnh, phong cảnh rất đẹp, không khí rất tốt.. ” Ta hỏi Hạ Nhi. Nàng ta suy nghĩ một chút rồi gật đầu nhẹ sau đó nói : ” nhưng…”
Ta chặn ngay chữ nhưng này: ” Chuẩn bị tối nay em nói với ta những điều cấm của Hạ Gia. Điều nào có thể giúp ta đến đó. Ngày mai chúng ta sẽ hành động.”
Hạ Nhi gật đầu xong lại nhảy lên : “ Trời ơi tiểu thư người lại làm sao vậy? Người muốn đến đó chịu khổ sao? “
Ta đi trên dãy hành lang vừa mỉm cười vừa tưởng tượng đến khung cảnh bị mắng và đến nơi mong ước. Còn Hạ Nhi phía sau chỉ biết thở dài. Tiếng thở dài của muội ấy cũng đủ khiến ta bật cười vui vẻ…