Một thân ảnh màu vàng nhạt thướt tha chạm vào ánh mắt tựa như nhu hòa của Lý Vận. Một thanh âm trong trẻo nhẹ nhàng như lại mang vẻ không nhượng bộ: “ Làm khó ư? Là vị công tử đây làm khó sư huynh ta mới phải?”
” Xưa nay người đời đều biết gặp mặt được sư phụ ta đã là một chữ duyên. Chữ duyên được xem là kỳ ngộ không thể cưỡng cầu.